Đó không chỉ là hai thanh gỗ đơn sơ, mà chính Thánh giá còn là ngai vàng của một vị Vua đã chọn tình yêu thay vì quyền lực, là bản giao hưởng bi tráng mà mỗi nốt nhạc là mỗi vết roi, từng mũi gai nhọn và đinh sắt, được tấu lên để cứu độ nhân thế.

Cây Thánh giá là tiếng lòng thầm lặng nhưng mãnh liệt của Chúa Giêsu Kitô, là nơi Chúa đã tự nguyện chịu đóng đinh vào mọi nỗi đau của chúng ta, để mở ra một con đường mới dẫn tới sự sống vĩnh cửu. Mọi sự huy hoàng của thế gian đều lụi tàn, nhưng vẻ đẹp của Thánh giá vẫn rực rỡ, bởi Thánh giá được thắp sáng bằng máu và nước mắt của một tình yêu đã hiến dâng tất cả, một tình yêu đã vượt qua cái chết để chiến thắng mãi mãi.

Thánh giá, với tất cả sự thô ráp và đau khổ, chính là sự tỏ bày trọn vẹn nhất về tình yêu vô biên. Đây không phải là một sự kiện ngẫu nhiên, mà là đỉnh điểm của một kế hoạch cứu độ đã được ấp ủ từ muôn thuở. Đó là nơi Thiên Chúa Cha đã hiến dâng Con Một, và Con Thiên Chúa đã vâng phục cho đến chết, để nhân loại được cứu chuộc.

Nhưng Thánh giá không chỉ là một mầu nhiệm để chiêm ngắm, mà còn là một con đường để bước đi. Chúa Giêsu không chỉ chết vì chúng ta, Ngài còn mời gọi chúng ta cùng bước đi theo Ngài. “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo” (Lc 9,23). Đây là một lời thách thức dành cho những ai chỉ ưa tìm kiếm sự dễ dãi, và mời gọi họ quyết tâm biến đổi mình. Vác lấy thập giá là đón nhận những thử thách và hy sinh, những nỗi đau và nghịch cảnh của cuộc đời, nhưng không phải trong tuyệt vọng, mà trong niềm tin và lòng cậy trông.

Khi suy tôn Thánh giá, chúng ta không chỉ tôn vinh biểu tượng bằng gỗ, mà còn tôn vinh tình yêu vô bờ bến của Thiên Chúa. Chúng ta chiêm ngắm Vị Cứu Tinh bị treo trên đó, không phải là một vị vua bị lật đổ, mà là Vị Vua chiến thắng. Ngài đã chiến thắng sự chết, sự dữ và tội lỗi. Thánh giá không còn là hình phạt mà đã trở thành cây sự sống. Thánh giá không chỉ là biểu tượng của cái chết, mà còn là cánh cửa dẫn đến sự sống vĩnh cửu. Sau đêm tối của đau thương, bình minh của Phục sinh đã ló rạng. Thánh giá không còn là biểu tượng của thất bại mà trở thành dấu hiệu của chiến thắng, chiến thắng cái chết, chiến thắng tội lỗi.

Vinh quang của Thánh giá chính là sự sống lại của Chúa Kitô, là lời hứa về sự sống đời đời cho tất cả những ai tin vào Ngài. Và còn là minh chứng cho quyền năng vô song của Thiên Chúa, Đấng có thể biến nỗi đau tột cùng thành niềm vui khôn tả, biến cái chết thành sự sống, và biến sự thất bại thành chiến thắng vinh quang.

Vì thế, việc chiêm ngắm Thánh giá là việc chúng ta nhìn vào gương mặt của lòng thương xót, để nhận ra rằng dù chúng ta có tội lỗi đến đâu, Thiên Chúa vẫn yêu thương chúng ta đến tận cùng. Lòng thương xót này không phải là một sự tha thứ dễ dãi, mà là một tình yêu đã phải trả giá bằng máu và nước mắt.

Ngày lễ Suy tôn Thánh giá, chúng ta được mời gọi chết đi cho những ích kỷ, những kiêu ngạo, những hận thù của mình để sự sống mới trong Chúa Kitô có thể nảy mầm. Đó là một cuộc hoán cải không ngừng, một cuộc hành trình dài nhưng tràn đầy hy vọng.

Trong thế giới đầy rẫy những cám dỗ và khổ đau, Thánh giá là ngọn hải đăng soi sáng cho chúng ta, là lời hứa chắc chắn rằng sau bóng tối luôn là ánh sáng, sau sự thất bại luôn là chiến thắng, và sau cái chết luôn là sự sống vĩnh cửu.

Mỗi người chúng ta đang sống một cuộc đời cho chính mình. Mỗi người chúng ta đang đón nhận thập giá với thái độ khác nhau. Có người chấp nhận thập giá để đền tội. Có người chấp nhận thập giá vì lòng yêu mến tha nhân. Và cũng có người đang từ chối thập giá trong cuộc đời.

Hạnh phúc hay đau khổ tuỳ thuộc vào việc chọn lựa sống của chúng ta. Nhưng dù chúng ta có muốn hay không? Thập giá vẫn hiện diện. Thập giá của bổn phận. Thập giá của hy sinh từ bỏ những tham lam bất chính, những ham muốn tội lỗi, những ích kỷ tầm thường.

Đón nhận thập giá sẽ mang lại cho ta tâm hồn bình an vì đã sống đúng với bổn phận làm người. Đón nhận thập giá còn là cơ hội để ta đền bù những thiếu sót trong cuộc sống của mình và của tha nhân. Đón nhận thập giá còn là cơ hội để ta tiến tới vinh quang Phục sinh với Chúa trên thiên đàng.

Thánh giá không còn là biểu tượng của sự đau khổ mà đã trở thành biểu tượng của tình yêu, của hy vọng, và của sự sống. Đó là một lời mời gọi tha thiết đến mỗi người chúng ta, hãy nhìn lên Thánh giá không chỉ với lòng kính mến, mà còn với quyết tâm sống một cuộc đời biết vác lấy những thử thách, để cùng với Chúa Kitô, biến nỗi đau thành niềm vui, biến cái chết thành sự sống, và biến thập giá thành vinh quang. Bởi lẽ, chỉ khi chúng ta biết sống cuộc đời mình gắn kết với Thánh giá, chúng ta mới thực sự tìm thấy ý nghĩa và mục đích thật sự của cuộc đời.

Eliza Hoàng Diệu